Category

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

Đang hồi hộp chờ chồng vào tân hôn, ai ngờ lĩnh trọn mấy cái tát

by Scholes_Kaka  |  in tinhyeu at  18:37

Khi nghe tiếng bước chân của chồng đi lên phòng, tim tôi đập nhanh, hồi hộp chờ đợi. Nào ngờ… khi vừa bước vào phòng anh ấy đã dành cho tôi mấy cái tát như trời giáng rồi ném cái điện thoại xuống giường và nói: “Cô xem đi đây là cái gì?”. Tôi như chết trân khi nhìn thấy..

Tôi vừa trải qua một quãng thời gian kinh hoàng sau khi vừa kết hôn. Tôi đã từng nghĩ mình sẽ hạnh phúc và thôi không còn tổn thương khi lấy anh nhưng nào ngờ mọi thứ bây giờ đã trở thành 1 tấn bi kịch.

Tôi quen chồng tôi khi mà trong lòng còn ngổn ngang những tổn thương và đầy đau khổ. Trước đó 2 năm tôi đã yêu một người và cũng vì thế mà tôi có 1 quá khứ bất hảo. Tôi đã lầm lỡ có thai và phải bỏ đi đứa con của chính mình, thực sự tôi đã rất sốc và đau đớn. Ngày đó tôi vẫn là sinh viên nên không thể sinh nó ra được vì thế tôi đã làm chuyện tồi tệ đó. Sau lần ấy, tôi chia tay người yêu nhưng anh ta không chịu buông tha cho, vẫn níu kéo vẫn dùng mọi thủ đoạn để tôi quay lại.

Tôi sợ hãi và tìm cách bỏ trốn, anh ta cũng dần bỏ cuộc. Sau cuộc tình đó, tôi mất cảm giác vào tình yêu. Tôi sống chỉ biết học và làm việc, nỗi đau quá khứ khiến tâm hồn tôi tổn thương nặng nề. Tôi sống trong tội tỗi và sợ hãi. Cho đến một ngày tôi gặp được chồng tôi. Anh nhẹ nhàng và khiến tôi hiểu cuộc đời này còn có rất nhiều người đáng tin cậy.

Tôi đã mở lòng thêm lần nữa, tôi lại yêu và có thêm hi vọng về hạnh phúc. Tôi mở lòng ra và đón nhận mọi thứ người đó mang đến. Tôi quyết sữa chữa lỗi lầm bằng cách sống vui vẻ và làm nhiều việc tốt. Người yêu tôi hiểu tôi đã chịu nhiều tổn thương nhưng tôi chưa 1 lần kể về quá khứ của mình vì tôi sợ… sẽ mất anh mãi mãi. Hơn nữa, tôi không muốn khơi lại nỗi đau của mình.

Ngày chúng tôi gần cưới, gã người yêu cũ bỗng dưng xuất hiện. Anh ta muốn gặp tôi và nói rằng nếu tôi không gặp anh ta sẽ kể hết với chồng sắp cưới của tôi về chuyện tôi phá thai. 1 đêm tôi run rẩy trong sợ hãi, rồi tôi quyết định gặp. Tôi muốn nói chuyện thẳng thắn và mong anh ta sẽ để tôi sống hạnh phúc.

Nào ngờ anh ta ép tôi lên giường lần cuối, gã người yêu cũ khốn nạn đó nói rằng chỉ 1 lần duy nhất, anh ta sẽ để tôi sống hạnh phúc bên chồng mình và anh ta sẽ biến mất. Tôi nhất quyết từ chối thì anh ta đưa quá khứ ra dọa dẫm. Khi tôi kiên quyết nói: “Anh ta muốn làm gì thì làm” thì anh ta lấy số chồng sắp cưới của tôi ra gọi thật.

Tôi hoảng sợ quá nên nhắm mắt đồng ý. Nhục nhã, lo sợ và tội lỗi bao trùm, tôi thật khốn nạn khi làm như thế trước ngày cưới. Nhưng lúc đó vì muốn bảo vệ hạnh phúc mà mình gìn giữ bấy lâu nay nên tôi cắn răng làm liều.

Đám cưới diễn ra thuận lợi và hạnh phúc trong sự chúc phúc của mọi người. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi gã người yêu cũ không đến phá đám. Tối hôm đó tôi về phòng trước để chuẩn bị cho đêm tân hôn còn chồng tôi còn bận chúc rượu với mọi người nên sẽ lên sau. Tôi tắm rửa rồi mặc chiếc váy ngủ màu đỏ dài quyến rũ, đốt nến và hồi hộp chờ đợi chồng mình lên động phòng. Tôi tưởng tượng đến cảnh tượng 1 đêm tân hôn ngọt ngào sẽ diễn ra.

Cuối cùng tôi và người tôi yêu cũng được ở bên nhau, tôi thấy hạnh phúc vô cùng. Khi nghe tiếng bước chân của chồng đi lên, tim tôi đập nhanh, hồi hộp. Nào ngờ… khi vừa bước vào phòng chồng tôi đã dành cho tôi mấy cái tát như trời giáng.

Khi tôi sợ hãi chưa hiểu chuyện gì, nước mắt giàn giụa thì chồng tôi ném điện thoại xuống giường và nói: “Cô xem đi đây là cái gì?”. Tôi như chết trân khi thấy mấy bức ảnh ân ái của tôi và gã người yêu cũ cách đây mấy hôm. Tôi bủn rủn làm rơi cả điện thoại, quỳ xuống van xin giải thích, nhưng chồng tôi gạt tay ra rồi bỏ ra ngoài.

Đêm tân hôn mà tôi luôn ao ước đã bị gã người yêu cũ khốn nạn phá hỏng. Tôi đã rơi vào bẫy của hắn ta. Tôi có trăm cái miệng cũng không bảo chữa được cái tội phản bội của mình. Đêm đó tôi ngồi ôm gối khóc còn chồng tôi bỏ đi thâu đêm không về.

Tôi thực sự không biết nên đối mặt với chồng và mọi người như thế nào nữa. Chẳng lẽ vừa kết hôn xong đã phải cuốn gói ra đi. Mấy ngày này tôi thực sự sống không bằng chết, cũng may gia đình chồng ở xa còn nếu không có khi tôi đã bị tống ra khỏi nhà trong đêm tân hôn rồi. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên, thực sự bây giờ tôi rất bế tắc và vô cùng đau khổ, sợ hãi. Tôi nên làm gì 

0 nhận xét:

Proudly Powered by Blogger.